Ta sẽ không biến họ trở thành những gì mình muốn, mà thường giúp họ trở thành những gì họ có thể...

" /> logo-zalo.png

, Ngôn ngữ:

Việt Nam | English

Khi yêu một ai đó...


Ta sẽ không biến họ trở thành những gì mình muốn, mà thường giúp họ trở thành những gì họ có thể...


Vào mùa hè cuối cùng của tuổi ấu thơ, tôi đã yêu say đắm một cô gái tên là Audrey. Chỉ cần cô ấy nhìn vào mắt tôi, thì lập tức tôi cảm thấy mình như đang từ từ bay lên khỏi mặt đất...

Audrey là điều tuyệt vời nhất ở vùng hồ Peekskill chúng tôi. Tôi 17 tuổi, còn Audrey mới 16. "Cuộc sống xã hội" của lũ trẻ mới lớn vùng hồ Peekskill luôn xoay quanh mấy đứa con trai đến từ New York. Chúng đến đây để nghỉ hè. Và đứa nào đứa nấy đều như một ngôi sao bóng rổ, cực kỳ tự tin và quả quyết!

Ảnh minh họa. Nguồn: Inmagine.com

 

Tôi thì chưa bao giờ giỏi bóng rổ. Tôi đập bóng vụng về và sức chịu đựng của tôi chỉ bằng một con muỗi mắt. Cho nên tôi rất ghét tụi teen "thành phố" kia. Mỗi lần chúng về vùng hồ là chẳng ai còn biết đến những cậu nhóc tỉnh lẻ như tôi nữa. Cho nên tôi đã mua cả một chiếc áo chơi bóng rổ và đem quả bóng màu da cam sọc đen ra nện hằng ngày, nhưng cứ trận bóng nào có tôi tham gia, chỉ được vài phút là tụi "thành phố" kia "mời" tôi ra ngồi nghỉ cho chúng... rảnh chân!

Một lần bị "mời ra ngồi nghỉ" như vậy, Audrey - trước đó đang ngồi xem bóng rổ - chợt bảo tôi cùng đi ra chỗ khác. Chúng tôi ngồi dưới một gốc cây lớn và Audrey lần đầu tiên nói rằng cô ấy rất thích giọng hát của tôi. Cô ấy bảo đã từng nghe thấy tôi hát khi đi câu cá ở hồ, và thậm chí còn so sánh tôi với ca sĩ nổi tiếng Paul Robeson. Không những thế, Audrey còn bảo rằng tôi có lợi thế hơn Robeson vì giọng tôi... trẻ trung hơn (tất nhiên, tôi mới có 17 tuổi).

Với tôi, Audrey là một cô gái tuyệt vời

Và rồi Audrey bảo tôi hát cho cô ấy nghe. Gì chứ hát là sở trường và là "môn" yêu thích của tôi. Tôi ngồi hát cho Audrey nghe suốt cả tiếng đồng hồ.

Rồi một lần, Audrey mời tôi đến nhà cô ấy chơi. Audrey nói mẹ cô ấy rất thích nghe hát, nhất là những người có giọng cao như tôi. Thế là tôi chọn một bài tình ca cổ điển và gân cổ lên hát. Mẹ Audrey say sưa nghe tôi hát, đung đưa người và mỉm cười. Còn Audrey thì nháy mắt với tôi và khi tôi về, cô ấy bảo: "Anh thấy chưa, em đã bảo anh hát rất hay mà".

Từ hồi đó, tôi được tự do đi chơi cùng Audrey. Chúng tôi thường ngồi chơi ở ven hồ và tôi hát cho Audrey nghe rất nhiều bài hát trong khi nắm tay cô ấy. Mùa thu năm đó, tôi vào đại học và sống xa nhà. Chỉ thỉnh thoảng tôi mới gặp "tình yêu mùa hè" của mình. Và rồi theo thời gian trôi, chúng tôi đi những con đường khác nhau trong cuộc sống.

Nhờ cô ấy mà tôi nhận ra nhiều điều...

Thế nhưng có một điều làm tôi nhớ mãi. Một đêm, trong mùa hè ấy, vì nhớ nhung, tôi đã điên rồ đến mức leo lên cửa sổ phòng của Audrey, chỉ để được ngắm cô ấy khi đang ngủ. Đó là căn phòng của một cô gái năng nổ, yêu bóng rổ và những môn thể thao ngoài trời khác, không có gì liên quan đến âm nhạc, ca hát...

Và tôi hiểu ra rằng Audrey nói rằng cô ấy thích nghe tôi hát chỉ để tôi có thể tìm lại được niềm yêu quý với chính bản thân mình. Cô bé có trái tim bao dung ấy đã trao tặng tôi một điều đặc biệt về tình yêu.

Đó là khi yêu một ai đó, ta không biến họ trở thành những gì mình muốn, mà thường giúp họ trở thành những gì họ có thể. Đó là lý do tôi luôn vẫn coi Audrey là một điều đặc biệt từng tới trong cuộc đời tôi.
Post By :Mr.Mika Nguyễn

Các tin cũ hơn



Hỗ trợ khách hàng

Tổng lượt truy cập:

20,857,592

Truy cập hôm nay:

425

Đang trực tuyến:

27